Khi trong lòng chất chứa những nỗi niềm tâm sự như một thói quen vô định ta thường tìm đến một góc quán quen. Nhìn những giọt cà phê rơi tí tách, thưởng thức vị đắng đót ở đầu môi và cảm nhận vị ngọt thơm đang lan tỏa dần trong từng thớ thịt bỗng thấy lòng chùng xuống, căng thẳng cũng đang dần tan, muộn phiền cũng được xoa dịu!
Bài viết dưới đây chúng tôi xin chia sẻ với các bạn những câu thơ hay về cafe, cùng theo dõi nhé!
Vị Đắng Cà phê ( Tác giả: Phú Sĩ)
Cà phê đắng…
Anh đếm từng giọt lặng…
Mưa ngoài trời trống vắng nỗi đơn côi
Nỗi nhớ người...nơi phương ấy xa xôi
Chẳng biết rồi..người ta còn mong đợi.
Mưa vẫn rơi…
Bên đời sao đơn lối….
Giọt cà phê lặng thầm..thay giọt lệ lòng rơi.
Người bên tôi..lời ngọt dịu chiều vơi
Hay chỉ là..mơ màng trong mộng ảo..
Em ra đi…
Để lại đời giông bão…
Đắng trong lòng..Đắng cả trái tim côi..
Phải không em ..Thời gian quá vãng rồi..
Dấu yêu hôm nào ..Đã nổi trôi mờ nhạt..
Em ra đi…
Quên biển đời ta hát …..
Khúc ca buồn nhạt nhẽo giữa không gian..
Hương cà phê..nồng trong gió lang thang..
Ta vẫn biết … em xa rồi xa mãi….
Gói ưu phiền … ta làm người ở lại….
Tiễn cuộc tình..bằng vị đắng..cà phê..
--------------- Hết --------------------